“Két”
Hai ông cháu
Nguyễn Kiệt
1.Một ngày với cháu thơ trôi qua thật nhanh!
Sáu giờ sáng, ông ngoại đã có mặt tại nhà con gái trông “cu Két” cho bố mẹ Két đi dạy học. Mới sang, thấy ông ngoại cháu đã dắt tay chỉ xuống gầm ghế, ông biết ý nên đi tìm cây thước gỗ khèo cho cháu trái banh nhựa. Két hớn hở đặt banh xuống nền nhà chớt chát, bi bô, la to: “suút! suút!”, đá quả banh, nhanh chân chạy theo banh miệng không ngớt: “suút! Suút!”, Banh lăn vào gầm ghế, cháu nắm tay ông: “khoèo! Khoèo!”, cháu đâu chịu chơi một mình, “Oon! Suút! Suút!”. Đang chơi, nghe tiếng xe Két bỏ chơi chạy vội ra cửa giơ tay vẩy chào ba và chị Ụt. Ba Két đi trước, chở chị “Ụt” đi học mầm non rồi mới đi dạy , mẹ còn loay hoay dọn dẹp bếp núc đi đến trường sau.
Hai ông cháu ra ngồi trước cửa nhà. Két ôm quả banh. Nghe tiếng chim, Két ôm banh chạy quanh sân quay người ngước tìm, tay chỉ chỉ lên cây mận: “Oon! Chim, chim! (more…)